Thi nói khoác
Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén, nhân lúc cao hứng liền mở một
cuộc thi nói khoác.
Quan thứ nhất nói:
24H.COM.VN (st)
Sợ vợ
Có anh nọ xưa nay rất là sợ vợ. Vợ nó quát tháo thế nào, anh ta cũng ngậm miệng, không dám cãi một lời. Anh ta đi đánh bạc, mãi xẩm tối mới về. Thổi cơm ăn xong, chị vợ ngồi chờ chồng mỏi mắt. Chị ta tức lắm. Khi anh chồng vừa mới ló mặt vào ngõ, chị ta đã chạy ra túm ngực lôi vào nhà, gầm rít.
Anh ta vừa gỡ tay vợ túm ngực, vừa kêu xin:
- Bỏ tôi ra! Tôi xin bu nó!
Chị vợ được thể càng làm già, túm luôn tóc ấn đầu anh ta xuống. Anh ta liền vung tay gạt ngã chị vợ, tát cho luôn chị vợ mấy cái, rồi trợn mắt, quát:
- Người ta đã sợ thì để cho người ta sợ chứ!
Anh ta vừa gỡ tay vợ túm ngực, vừa kêu xin:
- Bỏ tôi ra! Tôi xin bu nó!
Chị vợ được thể càng làm già, túm luôn tóc ấn đầu anh ta xuống. Anh ta liền vung tay gạt ngã chị vợ, tát cho luôn chị vợ mấy cái, rồi trợn mắt, quát:
- Người ta đã sợ thì để cho người ta sợ chứ!
DIỆU KẾ
Một quan võ có tính sợ vợ. Một hôm, đang cầm cự với giặc ở biên thùy, bỗng nghe tin mật báo là phu nhân đang ở sau lưng xốc tới để hỏi tội quan về việc quan đem nàng hầu đi theo, quan bèn triệu ban tham mưu lại vấn kế.
Kẻ đưa thế này, người bày mưu nọ, quan đều thấy không ổn. Bỗng một viên quân sư, vốn dòng râu quặp, tiến lại tâu rằng:
-Trước mặt, địch quân như gió bão, sau lưng phu quân như nước lũ. Song lọt vào tay giặc không nguy bằng lọt vào tay phu nhân. Chỉ có nước tướng quân hàng giặc, để thoát khỏi tay phu nhân là hay hơn cả.
Quan vỗ đùi khen:
-Diệu kế ! Tuyệt diệu kế !
http://vietnamcayda.com
Đá gà với quan hoạn
Nghe nói Quỳnh chọi
gà với sứ Tàu thắng, họ liền mang gà đến nhà Quỳnh, đá thử một vài cựa
chơi.
Quỳnh vốn ghét bọn quan thị, từ chối nói là không có gà, nhưng họ
nhiễu mãi, phải ừ và hẹn đến mai đi bắt gà về chọi. Bên láng giềng có
một con gà trống thiến, Quỳnh liền qua mượn mang về.
Sáng sớm, mở mắt dậy, đã thấy quan hoạn đem gà lại rồi. Quỳnh sai bắt
gà trống thiến đem ra chọi.
Tất nhiên, vừa so cựa được một vài nước,
thì gà quan hoạn đá cho gà trống thiến một cựa lăn cổ ra chết ngay còn
gà bọn hoạn quan thì vỗ cánh phành phạch lấy uy, gáy vang cả sân nhà.
Bọn chúng khoái chí vỗ tay reo:
- Thế mà đồn rằng gà của Trạng hay, chọi được gà Tàu, giờ mới biết đồn láo cả!
Quỳnh chẳng cãi lại, chỉ ôm gà trống thiến mà rằng:
- Các ngài nói phải, trước con gà này đá hay lắm, nhưng từ khi tôi thiến nó đi, thì nó đốn đời ra thế!
Rồi ôm gà mà than thở:
- Khốn nạn thân mầy, gà ôi! Tao đã bảo phận mày không dái thì chịu
trước đi cho thoát đời, lại còn ngứa nghề là gì cho đến nỗi thế này!
Thôi mày chết cũng đáng đời, còn ai thường nữa, gà ôi!.
Các quan hoạn nghe thế, xấu hổ, ôm gà cút thẳng.
(24H.COM.VN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét